Thứ Năm, 6 tháng 5, 2010

Giá Trị Những Dấu Chấm Câu




Hôm bữa, trong giờ Ngữ Văn, cô Thu của mình có đọc cho cả lớp nghe bài " Gía Trị Những Dấu Chấm Câu ", tại trong lớp mình có 1 bạn tên Trung, làm bài tập làm văn nộp cho cô mà trong bài có một đoạn không hề có lấy 1 dấu chấm câu. Thế nên cô giáo mới đọc cho lớp mình nghe bài này! Nghe thấy hay nên lên post lên cho mọi người cùng xem nè!



Có một người chẳng may đánh mất dấu phẩy. Anh ta trở nên sợ những câu phức tạp và chỉ tìm những câu đơn giản. Đằng sau những câu đơn giản là những ý nghĩ đơn giản




Sau đó, không may, anh ta lại làm mất dấu chấm than. Anh bắt đầu nói khe khẽ, đều đều, không ngữ điệu. Anh không cảm thán, không xuýt xoa. Không gì có thể làm anh ta sung sường mừng rỡ hay phẫn nộ nữa cả. Đằng sau đó là sự thờ ơ đối với mọi chuyện.

Kế đó, anh ta đánh mất dấu chấm hỏi và chẳng bao giờ hỏi ai điều gì nữa. Mọi sự kiện xảy ra ở đâu, dù trong vũ trụ hay trên mặt đất hay ngay trong nhà mình mà anh ta không biết, anh ta đánh mất khả năng học hỏi. Đằng sau đó là sự thiếu quan tâm với mọi điều.

Một vài tháng sau, anh ta đánh mất dấu hai chấm. Từ đó, anh ta không liệt kê được, không còn giải thích được hành vi của mình nữa. Anh ta đổ lỗi cho tất cả trừ chính mình.

Cứ mất dần các dấu, cuối cùng, anh ta chỉ còn lại dấu ngoặc kép mà thôi. Anh ta không phát biểu được một ý kiến nào của riêng mình nữa, lúc nào cũng chỉ trích dẫn lời của người khác. Thế là anh ta hoàn toàn quên mất cách tư duy.

Cứ như vậy, anh ta đi đến dấu chấm hết

Ui má ơi! Đọc xong bài này suy ngẫm lại mới thấy lời cô Thu bình phẩm về lớp mình đúng thiệt! Lớp ta đang bị mất dấu chấm hỏi rồi! Trong giờ học, chã ai chịu giơ tay phát biểu ý kiến hay hỏi gì cho giáo viên bộ môn để đóng góp xây dựng bài học cả! Ui! Năm sau phải khắc phục tình trạng này thôi! >.<

3 nhận xét:

  1. Chào Khuê,

    Xu mập năm nay 21 tuổi, là con trai [Khuê có thể đọc phần About me bên blog Xu mập :D]. Đọc blog cô PA nên biết blog Khuê nên xu mập sang xem và thấy thích nên add luôn. Thật thú vị vì đây là lần đầu tiên thấy có 2 mẹ con [và hình như cả nhà] đều có blog :)

    Vì add hơi đường đột nên vẫn chưa có dịp còmment chào hỏi, để Khuê phải sang bên ấy thật là ngại quá. Hôm nay thì đã có thể chào nhau làm quen rồi. hii. entry này của Khuê thật hay, xu mập rất thích câu chuyện về chấm câu này. Thật tình cờ là xu cũng có một người bạn chuyên nhắn tin hay viết email không bao giờ có một dấu chấm câu nào cả. có lẽ xu sẽ gửi câu chuyện này cho bạn ấy.

    xu mập.

    Trả lờiXóa
  2. Chào anh Xu mập,
    Em năm nay có 13 tuổi hà! Cảm ơn anh đã dzô blog của em comment nha! Blog của anh Xu mập design đẹp quá à! Anh làm sao mà được như vậy dzậy? Chỉ em dzới! [ Blog của mẹ em xấu òm dzậy mà cũng có nhiều người dzô nữa, khó hiểu ghê >.< ] hì nói nhỏ kẻo mẹ nghe! ^^

    Trả lờiXóa
  3. hì, Khuê trả lời bên này nên a ko biết, ngồi đợi bên kia :D

    Nếu Khuê thích anh sẽ làm cho em theme đẹp hơn zậy nữa, hihi, chỉ cần chịu khó tìm mẫu rùi về gắn zô cho mình thôi em.

    hihi, mẹ em là tốt gỗ, còn a tốt nước sơn nên dù đẹp mà vẫn ế, còn mẹ em ngược lại hii

    Trả lờiXóa